Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010

Tôi độc thân (tập truyện ngắn)

Sau khi đắng chát qua đi, sau khi ngọt ngào qua đi, cả sự cô đơn và ấm áp cùng qua đi, quả thực, vẫn là một kiếp luân hồi. (Anh có nhớ một viên kẹo tên là Tú Đậu không? - Vu Á Lệ, tr. 14).

Có một mình thì không cô đơn, nhớ một người mới cô đơn. (Món canh đậu đỏ - Vu Á Lệ, tr. 15).

Cây đàn dương cầm ở chốn cũ, người yêu trong bài hát cũ, chỉ sai lệch một nhịp âm thì đã không thể nào tìm lại được. Cây đàn dương cầm ở chốn cũ, không tấu lên được ái hận tình sầu. Bài hát của hôm qua biến điệu vì một vết rạn thẳm sâu. (Vết rạn - Khinh Trịch, tr.65).

Đàn sắt năm dây tay ai dạo
Đong đầy nỗi nhớ tuổi thanh xuân. (Một mối tình thơ - Bất Phụ Ngã Tâm, tr.190).

Yêu và oán chỉ cách nhau một sợi dây, giống như hai con nhím trong mùa đông, tách ra thì lạnh, ghép vào thì đau. (Ngày ấy nhạt nhòa trong sương khói - Phong Nặc Hề, tr. 240).

Ngày ấy nhạt nhòa trong sương khói, bao lâu rồi nước mắt vẫn tràn sông... (Ngày ấy nhạt nhòa trong sương khói - Phong Nặc Hề, tr.242).

(Bảo Trâm dịch, NXB Hội Nhà văn & Dân Trí, 2009)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...