Thứ Hai, 29 tháng 12, 2008

Và anh tồn tại


Giữa bao la đường sá của con người
Thành phố rộng, hồ xa chiều nổi gió
Ngày chóng tắt cây vườn mau đổ lá
Khi tàu đông anh lỡ chuyến đi dài
Chỉ một người ở lại với anh thôi
Lúc anh vắng người ấy thường thức đợi
Khi anh khổ chỉ riêng người ấy tới
Anh yên lòng bên lửa ấm yêu thương
Người ấy chỉ vui khi anh hết lo buồn
Anh lạc bước, em đưa anh trở lại
Khi cằn cỗi thấy tháng ngày mệt mỏi
Em là sớm mai là tuổi trẻ của anh
Khi những điều giả dối vây quanh
Bàn tay ấy chở che và gìn giữ
Biết ơn em, em từ miền cát gió
Về với anh, bông cúc nhỏ hoa vàng
Anh thành người có ích cũng nhờ em
Anh biết sống vững vàng không sợ hãi
Như người làm vườn, như người dệt vải
Ngày của đời thường thành ngày- ở -bên -em



Anh biết tình yêu không phải là vô biên
Như tia nắng, chúng mình không sống mãi
Như câu thơ, chắc gì ai đọc lại
Ai biết ngày mai sẽ có những gì
Người đổi thay, năm tháng cũng qua đi
Giữa thế giới mong manh và biến đổi
"Anh yêu em và anh tồn tại"
Em của anh, đôi vai ấm dịu dàng
Người nhóm bếp mỗi chiều, người thức dậy lúc tinh sương
Em ở đấy, đời chẳng còn đáng ngại
Em ở đấy, bàn tay tin cậy
Bàn tay luôn đỏ lên vì giặt giũ mỗi ngày
Ðôi mắt buồn của một xứ sở có nhiều mưa
Ngọn đèn sáng rụt rè trên cửa sổ
Ðã quen lắm em còn bỡ ngỡ
Gọi tên em, môi vẫn lạ lùng làm sao!

(Lưu Quang Vũ)


Tôi đọc thơ Xuân Quỳnh trước khi biết thơ Lưu Quang Vũ, vào cái thời mà tôi chỉ nằm lòng những Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử… Tôi nhớ có người bạn từng hỏi tôi, thích thơ Xuân Quỳnh ở điểm nào. Tôi nói vì thơ Xuân Quỳnh là thơ của phụ nữ, lại là người phụ nữ trong tình yêu. Xuất phát từ điểm này mà đôi khi tôi yêu thơ của bà hơn cả thơ của Xuân Diệu, người mà tôi cho rằng đã đi tận cùng những nẻo đường yêu để có thể viết ra những “cảm giác” yêu nồng nàn, say đắm và đặc biệt cụ thể đến vậy (dù ông vẫn tái khẳng định chân lý ngàn đời nay, rằng “Làm sao giải nghĩa được tình yêu..”). 

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2008

Merry Christmas!

Thân chúc tất cả mọi người một mùa giáng sinh an lành, hạnh phúc!



"Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người bạn thương yêu.
Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
Ấm áp không phải khi bạn dùng hai tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn.
Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn: “Có lạnh không?”.
Ấm áp chưa hẳn là khi bạn ôm ai đó thật chặt, mà là khi ai đó khoác vai bạn thật khẽ.
Và ấm áp là khi mùa thu qua, cái lạnh ùa về…
Có một ai đó khẽ thì thầm vào tai bạn: “Chúc bạn một Mùa Noel hạnh phúc!"

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2008

Ý nghĩa các biểu tượng khác của lễ giáng sinh



Ngôi sao giáng sinh





Các ngôi sao 5 cánh thường xuất hiện rực rỡ đủ mầu sắc trong mùa Giáng sinh, các nhà thờ đều có treo vô số ngôi sao 5 cánh. Một ngôi sao to lớn được treo ở chỗ cao nhất của tháp chuông nhà thờ. Từ đó căng giấy ra bốn phía, có nhiều ngôi sao nhỏ, treo đèn lồng và kết hoa rất đẹp mắt.

Ngôi sao trong lễ Giáng Sinh có ý nghĩa đặc biệt, theo tương truyền lúc Chúa vừa chào đời thì trên trời xuất hiện một ngôi sao rực rỡ . Ánh sáng tỏa ra mấy trăm dặm còn nhìn thấy. Từ các vùng phía Đông xa xôi nay thuộc lãnh thổ Iran và Syria, có 3 vị vua được mặc khải tin rằng cứ lần theo ánh sáng ngôi sao tìm tới chắc chắn sẽ gặp phép lạ gọi là lễ ba vua. Từ đó ba vị tìm theo sự dẫn đường của ánh sáng để đến được hang đá thành Bethelem nơi Chúa đã ra đời. Ba vị này thân quỳ trước mặt Chúa, dâng lên Chúa các phẩm vật trầm hương và châu báu vàng bạc.

Ngôi sao trở thành biểu trưng ý nghĩa trong mùa Giáng Sinh và được treo chỗ trang trọng nhất ở các giáo đường, cơ sở tôn giáo trong đêm Giáng Sinh để nhớ đến sự tích trên. Do ý nghĩa ngôi sao còn tượng trưng cho phép lạ của Thượng Đế.






Hang đá và máng cỏ

Nguồn gốc dùng hang đá và máng cỏ trong lễ GiángSinh là do truyền thuyết Chúa sinh ra đời trong một hang đá nhỏ, nơi máng cỏ của các mụcđồng chăn chiên tại thành Bethelem. Để nhớ lại hình ảnh nghèo khổ của Chúa lúc mới ra đời, đem thân để chuộc tội cho nhân loại

Ðêm 24/12 tại các Giáo đường đều có hang đá với máng cỏ, bên trong có tượng chúa Hài đồng tượng Đức Mẹ Maria, chung quanh có những con lừa, các tượng Ba Vua một số thiên thần, thánh Giuse trên mái nhà có ánh sáng, chiếu từ một ngôi sao hướng dẫn 3 vua tìm đến với Chúa. Mọi người đều hướng về Chúa nhân từ, cầu nguyện Chúa cứu rỗi cho nhân loại tránh chìến tranh nghèo đói và độc tài

Hát khen mừng Chúa giáng sinh ra đời nằm trong hang đá nơi máng lừa. Trong hang Belem ánh sáng tỏa lan tưng bừng nghe trên không trung tiếng hát thiên thần vang lừng.

Ðàn hát (réo rắt tiếng hát) xướng ca dư âm vang xa. Ð ây Chuá Thiên Toà Giáng sinh vì ta..

Ký hiệu X'MAS



Từ viết tắt này có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp.Trong tiếng Hy Lạp Xristos là Chúa Jesus .Vào thế kỷ thứ XVI,những người châu Âu bắt đầu dùng chữ cái đầu tiên của tên Đức Chúa là "X" để viết tắt cho từ Christ trong Christmas.


Quà tặng trong những chiếc bít tất


Tương truyền rằng,nhà kia có 3 cô gái đến tuổi lập gia đình nhưng không có chàng trai nào nhòm ngó đến vì gia cảnh quá nghèo.Đức giám mục Myra rất thương xót nên đã ném những đồng tiền vàng xuống ống khói nhà của 3 cô gái.Những đồng tiền vàng rơi từ trên nóc nhà xuống đúng các đôi bít tất mà các cô treo hong bên lò sưởi .Khỏi phải nói cũng biết rằng các cô vui mừng đến mức nào.Họ đã có cơ hội để thực hiện nguyện ước của mình.

Câu truyện thần kỳ kia được lan truyền đi khắp nơi ,ai ai cũng muốn mình trở thành người may mắn nên đều bắt chước 3 cô gái treo bít tất bên lò sưởi dể hy vọng nhận được quà.Trẻ em hy vọng nhận được nhiều quà nhất.Mọi người trong nhà cũng nhân cơ hội này để tặng quà cho các em với mong muốn là các em sẽ ngoan ngoãn và học giỏi.Từ đó có tục trẻ em treo bít tất bên cạnh lò sưởi dể nhận quà như ước mơ từ ông già Noel.


(tổng hợp)

Ông già Noel


Ông già Noel một nhân vật có thật sống ở thế kỷ thứ 4 tên là Ni-kô-la. Ông là con một trong một gia đình theo đạo Cơ Ðốc giàu có. Ni-kô-la sinh ra vào khoảng những năm 280 tại Patara, một cảng nhỏ của thị trấn Lycia ở Thổ Nhĩ Kỳ. Khi còn nhỏ cậu bé đã được mẹ dạy rất nhiều về kinh thánh nhưng không may, cha mẹ qua đời do bệnh dịch, bỏ lại cậu cùng toàn bộ gia tài.


Ni-kô-la được nhiều người biết đến vì biết thương người nghèo và dành cả đời mình để phục vụ Chúa. Một lần, gặp ba cô gái trẻ không có người cầu hôn vì cha họ quá nghèo, ông liền lấy ba túi vàng và bỏ vào phòng ba cô gái nọ. Nhờ đó mà họ lấy được chồng và sống rất hạnh phúc. Mặc dù vậy, những người La Mã lại luôn khinh miệt ông, Họ bắt giam và tra tấn ông trong ngục tối. Khi Công-xtăng-tin trở thành hoàng đế La Mã thì ông đã trả tự do cho thánh Ni-kô-la . Cũng từ đó Công-xtăng-tin trở thành con chiên của đạo Cơ Ðốc. Ông triệu tập hội nghị Ni-a-xê-a và thánh Ni-kô-la được mời làm đại biểu của hội nghị. Thánh Ni-kô-la được đặc biệt ca tụng vì tình yêu của ông dành cho trẻ em. Người ta đồn rằng các món quà bất ngờ đều do thánh Ni-kô-la mang đến và cũng chính ngài là người luôn mang quà đến cho trẻ em vào các dịp Nô-en.

Lịch sử lễ Giáng Sinh


Khi chưa có Noël:
Lúc chưa có lễ Noël, tại Rome, mỗi năm vào mùa này, nguyên châu Âu người ta cũng tổ chức lễ Thiên chúa giáo, nhưng dưới một hình thức khác.



Rome: Từ 17 đến 24 tháng 12 , một sự vô trật tự ngự trị toàn thành phố Rome: Họ lau rửa nhà cửa sạch sẽ, trang hoàng thật đẹp, nấu nướng rồi mời nô lệ của họ ngồi bàn ăn uống. Ngày này những người tôi tớ được chủ hầu hạ, giống phụ nữ ngày 8/3 vậy (!).
Tại Pháp và vài vùng châu Âu, vào thời Moyen Âge (từ thế kỷ thứ V đến giữa thế kỷ thứ XV), khoảng cuối tháng 12, người ta tổ chức lễ Cuồng. Đám đông mang mặt nạ, cải trang tu sĩ nhà thờ, mặc ngược áo lễ, đi khắp các đường phố, chế nhạo châm biếm lễ nhà thờ, và vũ những điệu khêu gợi... Lễ này bị cấm nhiều lần và bị cấm hẳn vào cuối thế kỷ XV.



Thờ cúng thần Mithras hoảng mùa Đông Chí (Soltice d’hiver), vị thần Mithras (Mặt Trời) này được hình tượng chiến đấu với bò rừng. Ngày 25 tháng 12, người ta giết bò đực và rải máu khắp cánh đồng: đất trở nên mầu mỡ hơn và mùa màng tốt đẹp hơn. Tại Rome, ngày này là ngày có đêm dài nhất, người ta làm lễ đón Mặt trời trở về, tượng trưng bằng một bé sơ sinh.

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008

Nếu không muốn đi hết con đường

Tác giả: Nguyễn Phong Việt
Nếu không muốn đi hết con đường...
Thì nên dừng lại trước lúc kịp hoàng hôn
không ai bắt ta phải sống cuộc đời cho người khác
muôn triệu tình yêu có muôn triệu lần đích đến
làm ơn đi mà!
Khi ta khóc không cần ai lau nước mắt cho ta?
khi ta cười không cần ai chia sẻ?
cần một quãng đời tự do hơn là cần một hơi ấm mặc cả
hãy thử cắn chặt môi...
Giữa mùa đông đôi khi một cơn bão tuyết còn quí hơn một đốm lửa trong tim người
Giữa nỗi đau biết đâu lại tìm ra một sự bình yên khác
Giữa đêm đen cũng phải đến lúc tự ta làm ra ánh sáng
Giữa những ngày qua phố đôi khi cần một lần lạc bước
đi khỏi cuộc đời của mình...
Nếu không muốn đi hết con đường...

Thứ Ba, 21 tháng 10, 2008

Thời gian vô tình

Hôm nay là ngày 20 tháng 10. Thêm vài tiếng đồng hồ nữa thì ngày này sẽ qua đi. Tôi không muốn bước qua ngày hôm nay mà không một lần nhìn lại, dù điều này thực vô nghĩa và có lẽ tôi không thực sự mong muốn. Nhưng đời một con người, có mấy ai chưa từng làm những việc vô nghĩa, chỉ vì cảm thấy cần phải làm?!


“Thời gian như thoi đưa, tháng ngày tựa nước chảy”

Câu nói này lúc nào cũng nhắc tôi nhớ đến cái vô tình của thời gian. Trong dòng chảy bình thản của nó, biết rằng trong tâm hồn của con người còn có thể lưu giữ được tình cảm gì cho nhau? Xin chớ nghĩ tôi là người sống nặng hai chữ tình cảm, vì đối với tôi, thời gian trôi vô tình thế nào thì tình cảm con người cơ hồ cũng vô tình như thế. Tôi nhận thấy rằng mình đã quên nhiều thứ, quên nhiều người. Nên tôi rất bằng lòng khi người ta không nhớ tôi, không cần biết tôi có tồn tại hay không. Tôi chắc rằng cũng theo thời gian, những sự việc tôi nhớ sẽ bớt đi dần ít một khi tôi nạp thêm vào trí óc mình những đại lượng cuộc sống thường nhật. Cứ chi chút từng li một như vậy, có thể đến một lúc nào đó, những gì tôi rất nhớ hôm nay không còn mang ý nghĩa gì nữa. Hay sẽ càng lúc càng rõ ràng hơn - đó là điều tôi không mong đợi.

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2008

Nếu - Rudyard Kipling (Hồ Văn Hiến dịch)

Nếu con vẫn bình tâm lúc mọi người chung quanh  
Hoảng hốt và đổ lỗi cho con;  
Nếu con vẫn tự tin khi mọi người nghi ngờ khả năng con,  
Nhưng vẫn không buồn lòng vì mình bị nghi ngờ:  
Nếu con có thể đợi và không mỏi mệt vì trông chờ,  
Hoặc bị người lừa dối, đừng gian dối với ai,  
Hoặc bị người ghét đừng để hận thù xâm chiếm lòng con,  
Tuy thế đừng đóng vai quá tốt, đừng nói lời quá khôn ngoan. 

Nếu con có thể mơ nhưng đừng để mộng mơ làm chủ con;  
Nếu con có thể suy tư - đừng lấy tư duy làm mục đích;  
Nếu con có thể gặp Khải Hoàng và Thảm Bại  
Mà vẫn đối xử hai kẻ giả dối này như nhau:  
Nếu con chịu đựng nghe sự thật con vừa nói ra  
Bị kẻ tiểu nhân bóp méo giăng bẫy lừa kẻ dại,  
Hoặc nhìn công trình đời con, đổ vỡ,  
Và cúi xuống và xây dựng lên với dụng cụ đã mòn. 

Thứ Hai, 2 tháng 6, 2008

Tình yêu và tội lỗi - Siphrit Vanhon

Trích từ ebook
 
“Tài sản, ca ci như nhà tù giam chân con người. Người ta c làm giàu cũng tc là tự xây cho mình bn bc tường giam hãm mình, người ta hãnh din vì có ca, thi thố nhau trong s phô trương, ganh vi nhau như con gà tc nhau tiếng gáy, nhưng người ta được gì trong cuc đời này? Ông Nôbe, con người cn tình yêu và tình thương để tn tại, cn tình bn để h tr nhau ...”

“Những người sống vì tiền và có tiền thường như vậy. Họ luôn luôn quan tâm đến túi tiền của người khác. Không phải họ muốn san sẻ, mà họ chỉ muốn biết người khác có tiền nhiều hay ít. Họ hãnh diện thấy người khác có ít tiền hơn mình, và họ chửi bới khi họ ít tiền hơn người khác. Đối với họ, đồng tiền là thước đo sự công bằng trong xã hội.”


“Mỗi chúng ta đều có lúc phi ra đi, hết người này đến người khác, chđiu, trong khi sống, con người cn phi biết cách sống và sng sao cho mình khi ân hận. Đừng để quá mun màng…”

(Quang Chiến dịch)

Thứ Ba, 27 tháng 5, 2008

Bảy bước tới tha hóa (Trích)

Vương Trí Nhàn - Tạp chí tia sáng

"...Nhiều lúc ngồi một mình tỉnh táo, đối diện với lương tâm, hẳn nhiều người chúng ta phải công nhận là quanh mình số người hiền lành thánh thiện ngày một ít, số khôn ranh kiếm chác ngày một nhiều thêm. Và tự ta nữa, nghiêm khắc mà nói, ta cũng đang sống không phải như ta mong muốn. Ở đây không nói tới những tội lỗi đã thành danh mục quản lý của pháp luật, mà chỉ nói tới những thói xấu nho nhỏ những thói xấu vẫn bị coi là không đáng kể, và dễ bị bỏ qua: Xoay xỏa vụ lợi. Làm dở báo cáo hay qua loa vô trách nhiệm. Khéo léo tô vẽ mình trước cấp trên. Hùa theo đám đông, nói cho đám đông vừa lòng, chứ không dám nói sự thật.. Có phải là không ít thì nhiều, hàng ngày chúng ta đã để cho những thói xấu đó lộng hành? So với con người lý tưởng mà ta muốn noi theo, khi bước vào đời, thì thật ra ta đang xa dần, thậm chí có những phẩm chất tốt mà ta có từ lúc còn trẻ và cứ tưởng giữ được mãi, bây giờ đã bị đánh mất.

Nay không còn là lúc sợ ai lục vấn mình như cậu bé năm xưa nữa. Nhưng có lẽ, với tư cách người có học, sống nhiều bằng ý thức, cũng nên quan sát chính mình xem xem một quá trình tâm lý như thế nào đã xảy ra, khi ta tự đánh mất một phần tốt đẹp ở con người mình như vậy.
Dưới đây là một vài nhận xét tôi rút ra từ kinh nghiệm bản thân và qua quan sát những người gần gũi chung quanh:

1. Sự kiếm sống hàng ngày là một khái niệm lâu nay chúng ta hay lẩn tránh và nó chỉ tồn tại như một giá trị ẩn, không được mang ra tính toán công khai. Nhưng phải nhận nó vẫn là nhu cầu có thực, hàng ngày gây sức ép với mọi người. Có nhiều việc ta biết là trái đạo lý song vẫn phải làm, chẳng qua chỉ là nhằm kiếm thêm ít tiền bạc, để cùng với đồng lương còm cõi, duy trì sự sống của bản thân và gia đình.

Thứ Tư, 21 tháng 5, 2008

Những câu nói hay trong phim

Tình yêu chiến thắng tất cả. Mỗi áng mây có một tia sáng. Niềm tin có thể lay chuyển núi. Tình yêu sẽ luôn tìm thấy lối đi. Tất cả mọi thứ xảy ra đều có một lí do. Nơi đâu có cuộc sống thì nơi đó có niềm tin - Monster.

Ai cũng có 1 tình yêu ko thể nào quên trong tim và ai cũng muốn mở cánh cửa thiên đường để tìm ra tình yêu đó” - Nấc Thang Lên Thiên Đường.

Tình yêu sẽ trở lại dù nó xa cách như thế nào, những người yêu nhau sẽ lại gặp nhau - Nấc Thang Lên Thiên Đường

Anh chỉ cần có em là lấp đầy khoảng trống nơi đây, giống như em đã lấp đầy khoảng trống trong anh - Nấc Thang Lên Thiên Đường.

Tôi đã đọc trong 1 quyển sách, nó nói đôi khi hy vọng là 1 sự tra tấn, vì nếu bạn không yêu ai đó, thì bạn đừng cho họ hy vọng, làm như vậy chằng khác nào bạn đang tra tấn họ - Chuyện tình Paris.

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...