Tôi đã nhiều lần nhìn thấy cuốn Lịch sử tình yêu trước đây. Và thậm chí là tôi đã không cầm lên xem thử. Một tựa đề gợi nghĩ một câu chuyện tình lãng mạn đơn thuần không phải thứ tôi tìm kiếm. Nhưng vào lần gần đây nhất khi đi mua thứ gì đó để đọc, bởi quá ít sự chọn lựa, tôi đã cầm quyển sách lên. “…Trong những ngày cuối cùng còn lại ở New York, Leo sống trong nỗi bận tâm thường trực rằng điều gì của bản thân sẽ còn lại khi chuỗi ngày cuối cùng của ông sẽ hết…” – những dòng giới thiệu này đã thôi thúc tôi mua nó. Câu chuyện về một ông già sắp chết có thể không hấp dẫn với bất kỳ ai. Nhưng tôi, mặc dù còn lâu mới đến ngày sắp chết – chiếu theo định luật tự nhiên thông thường – vẫn muốn biết một ông già sắp chết sẽ sống những ngày như thế nào, kiểu như một cái nhìn về tương lai.
“Tôi ý thức được thời gian trôi đi thật vô tình. Tôi đăm đăm nhìn ra cửa sổ. Tôi theo dõi mùa thu chuyển sang đông. Rồi đông bước sang xuân”. *