Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

Một chuyến đi

Tôi đi đi lại lại trong phòng. Trong đầu không ngừng nghĩ. Phải làm gì đó. Phải làm gì đó. Tôi như muốn phát điên. Tình cảnh trì trệ này còn kéo dài đến bao lâu? Tôi gục gặc đầu, lẩm nhẩm, chỉ hai chữ: thê thảm, thê thảm…

Chỗ của tôi hiện giờ là nơi cố định thân mình trước một màn hình vi tính. Gõ gõ. Đánh đánh. Chính xác từng từ từng chữ. Thoảng gia nhập vào hội tám chuyện. Yên phận với đồng lương khá. Cho đến ngày, tóm được một anh chàng vương giả. Tự nhiên sẽ sở hữu một gia đình và những tài sản kèm theo. Rồi đời sống cơ bản sẽ thăng triển, theo cách đó… Nhưng ở trong tôi là một cảm giác gần như hoảng loạn bởi tôi không chắc liệu đó có phải chính xác là điều tôi muốn hay không hay thật ra là tôi chẳng muốn gì. Vấn đề nghiêm trọng của tôi, biểu hiện của trạng thái vật và vật vờ như thể một linh hồn lạc lối của tôi. Như lời An đã nói. Tôi chỉ là một đứa vật và vật vờ. Điều này tổn thương tôi. Dứt khoát.

Tôi muốn đi xa. Hễ cứ mang trong lòng cảm giác bức bối là tôi nghĩ đến một chuyến đi. Bất luận là đi đâu, chỉ cần rời khỏi chốn quen thuộc này. Nhưng bao giờ tôi cũng đứng trước máy rút tiền tự động, mâu thuẫn giữa ước vọng cá nhân và những trách nhiệm hiện tại. Để rồi không biết bao nhiêu lần, tôi lại tặc lưỡi nhủ lòng khất lần sau. Cứ như vậy, chuyến đi của tôi như trì hoãn vô tận. Trong khi cảm giác ngột ngạt mỗi lúc một đầy.

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...