Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

Có nỗi buồn ngủ gục dưới cơn mưa *

Là nhà mạng FPT cự tuyệt Plus hay Plus hoạt động không bình thường nổi?

Đã có những lúc muốn tìm một nơi khác an trú, một nơi đại khái yên ổn hơn, để lúc nào cần thì có sẵn ở đó. Không như Plus, đôi khi khước từ chính chủ nhà của mình.

Nếu ngay từ đầu, sự lựa chọn nằm ở Opera hay Wordpress, có lẽ tôi sẽ trung thành với chốn đó. Như với Plus hôm nay.

Điều đầu tiên là điều sau cùng.

Những thứ khác thì lần lượt qua đi.


Có lúc tôi nghĩ, sau khi trải qua phần lớn thời gian sống ở thành phố, sẽ tìm một miền đất yên tĩnh và trong lành, sống những ngày thư nhàn, tận hưởng năm cùng tháng tận theo cách riêng của mình.

Nghĩ thế, không hẳn đã làm thế.

Thỉnh thoảng tôi hay nghĩ về nơi tôi sinh ra. Sau đó lại nghĩ đến sự chọn lựa của mẹ tôi.

Dừng chân ở thành phố này.

Nếu là tôi, hẳn tôi không đi xa được đến thế. Cảm giác lệ thuộc vào những gì thân quen thường khiến tôi không có khả năng cắt đứt hoàn toàn những thứ từng gắn bó với mình.

Cũng có thể, tôi thậm chí sẽ đi xa hơn. Chuyến đi một chiều. Đi như một người không còn nơi để về.

Tôi thích mùa đông ở quê mình. Đó là cái rét thực sự. Phải mặc rất nhiều áo. Miệng lúc nào cũng thở ra khói.

Vào mùa hè, tôi thường chơi thả diều. Những con diều làm từ giấy báo. Mùa hè có mưa. Tôi thích được đi ủng. Những đôi ủng sặc sỡ màu sắc, không phải loại màu đen già cả của người lớn.

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

Đọc trong những ngày đầu tháng bảy

Phút im lặng  – Siegfried Lenz

Không có hiểu biết nào đủ nếu người ta chắc chắn rằng đang yêu ai đó – tr. 87

Kể cả khi một người đang ở ngay bên cạnh, người ta vẫn có thể đang nghĩ tới anh ta – tr. 89

Cái gì đã trôi qua sẽ còn mãi và tồn tại cùng nỗi đau và nỗi sợ hãi thuộc về nó…-  tr.148

…có thể phải cất trong im lặng và gìn giữ nó, điều làm cho ta hạnh phúc  – tr. 152

(Nguyễn Thị Tâm Tình dịch, NXB Phụ nữ, 2011)

Hảo nữ Trung Hoa – Hân Nhiên

Khi bước vào ký ức của mình, bạn đang mở ra một cánh cửa dẫn tới quá khứ; con đường trong đó có rất nhiều ngã rẽ và mỗi lần đi lại là một lộ trình khác nhau  – tr. 7

…người già cần có không gian riêng để dệt nên tuổi già đẹp đẽ cho chính mình  – tr. 116

Tất cả chúng ta đều cần có sự thấu hiểu trong cuộc đời này  – tr. 171

Tình cảm và ý nghĩa không thể bị sự thanh tẩy cuốn đi được – tr. 184

(Tạ Huyền dịch, NXB Văn hóa Sài Gòn & Nhã Nam, 2010)

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

Đơn giản là...

Tháng tám có những ngày nóng bức nhỉ?! Ngập trong cảm giác căng thẳng, cho dù hiểu cần phải sử dụng thời gian hợp lý, tôi vẫn không thoát được những lo lắng không cùng. Nếu có thể gói ghém mọi thứ và tống khứ vào một cái va li, từ trên độ cao của tòa chung cư năm tầng, tôi sẽ ném xuống mặt đường. Từ trên cao nhìn xuống, tôi sẽ nở nụ cười ranh mãnh, độc địa. Nhìn xem, phơi bày dưới ánh nắng mặt trời kia, là một cái va li rỗng không…

Email đến vào cuối giờ chiều. Tinh thần đi xuống. Tôi đang vấp phải một tảng đá lớn. Tôi có thể vượt qua nó không? Hay chỉ cần đơn giản là bỏ đi. Nếu biết sẽ không bao giờ ngoái nhìn lại, có lẽ đơn giản là nên bỏ đi…

Đời người ai biết được, đường đi thì ra không thẳng. Đường đi là một vòng tròn. Chỉ những gì mong ngóng nhất không gặp lại bao giờ…

Có phải tất cả đã kết thúc
Hay chưa có gì được bắt đầu?*



* Aziz Nesin

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...