Là nhà mạng FPT cự tuyệt Plus hay Plus hoạt động không bình thường nổi?
Đã có những lúc muốn tìm một nơi khác an trú, một nơi đại khái yên ổn hơn, để lúc nào cần thì có sẵn ở đó. Không như Plus, đôi khi khước từ chính chủ nhà của mình.
Nếu ngay từ đầu, sự lựa chọn nằm ở Opera hay Wordpress, có lẽ tôi sẽ trung thành với chốn đó. Như với Plus hôm nay.
Điều đầu tiên là điều sau cùng.
Những thứ khác thì lần lượt qua đi.
…
Có lúc tôi nghĩ, sau khi trải qua phần lớn thời gian sống ở thành phố, sẽ tìm một miền đất yên tĩnh và trong lành, sống những ngày thư nhàn, tận hưởng năm cùng tháng tận theo cách riêng của mình.
Nghĩ thế, không hẳn đã làm thế.
Thỉnh thoảng tôi hay nghĩ về nơi tôi sinh ra. Sau đó lại nghĩ đến sự chọn lựa của mẹ tôi.
Dừng chân ở thành phố này.
Nếu là tôi, hẳn tôi không đi xa được đến thế. Cảm giác lệ thuộc vào những gì thân quen thường khiến tôi không có khả năng cắt đứt hoàn toàn những thứ từng gắn bó với mình.
Cũng có thể, tôi thậm chí sẽ đi xa hơn. Chuyến đi một chiều. Đi như một người không còn nơi để về.
Tôi thích mùa đông ở quê mình. Đó là cái rét thực sự. Phải mặc rất nhiều áo. Miệng lúc nào cũng thở ra khói.
Vào mùa hè, tôi thường chơi thả diều. Những con diều làm từ giấy báo. Mùa hè có mưa. Tôi thích được đi ủng. Những đôi ủng sặc sỡ màu sắc, không phải loại màu đen già cả của người lớn.