Tôi không nhớ đó là ngày nào của một hay hai tuần trước. Tôi đã ở trong một nhà sách. Và mặc dù có một mục đích khác, tôi đã nhìn thấy quyển sách đó. Một quyển sách nhẹ nhàng với bìa màu trắng và số trang không quá dày. Một quyển sách của Osho. Tôi không biết lúc này có thích hợp. Nhưng cũng không biết lúc nào sẽ thích hợp. Tôi lưỡng lự. Lật giở vài trang để xem bên trong chứa đựng điều gì. Tôi nghĩ đó là những dòng chữ không có vẻ gì là giáo điều, là mị chúng. Vậy là tôi không cần phải suy nghĩ nữa.
Tôi đã đọc những trang đầu và nghĩ rằng tôi có thể đọc lại quyển sách này, ít nhất là một lần. Điều đó rất lâu không xảy ra khi tôi đọc những trang đầu của những quyển sách khác. Tôi thậm chí tin rằng có thể tôi đã đọc quyển sách này hơi trễ. Tôi đoán là có nhiều người như tôi. Osho là một vị thiền sư quá nổi tiếng!
Tôi đang không khen quyển sách. Tôi vẫn phải suy nghĩ thêm về những gì đã đọc. Bởi chưa hiểu hết nên tôi không thể vội nói gì. Nhưng tôi cũng không muốn để cho cảm nhận ban sơ của mình về những gì đã đọc trôi tuột đi trong im lặng. Những thứ có ý nghĩa vẫn cần được nói ra.