Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời – Haruki Murakami

Mỗi người có đời riêng của mình, đời ai chỉ thuộc về người đó – tr.110

Một vài lời nói sẽ in sâu mãi mãi – tr.136

Một số ý nghĩ sẽ để lại những dấu vết vĩnh cửu – tr.144

Một khi đã đi về phía trước, thì dù có nỗ lực đến mức nào, người ta cũng không thể quay lại đằng sau. Khi đã có một chi tiết dù là rất nhỏ bị lỏng ra, tức khắc mọi thứ sẽ đứng im, và mãi mãi nằm im như thế - tr. 200

Tôi quá ích kỷ để có thể khóc cho những người khác, và quá già để có thể khóc cho chính tôi – tr. 211

Pretend you’re happy when you’re blue
It isn’t very hard to do… - tr.241

Khi người ta bắt đầu yêu một người, thì là như thế đấy, không thể làm gì cả. Người ta yêu người mà người ta yêu - tr.262.

Có nhiều cách sống, và nhiều cách chết. Nhưng có quan trọng gì đâu. Điều duy nhất còn lại là sa mạc – tr. 271

(Cao Việt Dũng dịch, NXB Hội Nhà văn & Nhã Nam, 2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...