3.
B, hai chín tuổi, nghĩ mình là người đồng tính khi anh phải lòng G, cậu trai nhỏ hơn mình chín tuổi.
Là người trưởng thành, B không thấy điều đó là kinh khủng. Trong quá khứ, anh từng trải vài mối tình với phụ nữ nhưng chưa từng yêu ai sâu đậm. Với tính cách không câu nệ và ưa tự do, B còn cảm thấy như được bơm chất kích thích vào người, khiến nhịp đời anh hối hả và rạo rực, trong cái ngày anh khám phá ra tình yêu đồng giới của mình.
G ở trong một nhóm kịch thường biểu diễn ở các phòng trà và quán cà phê. Nhóm kịch của cậu tập hợp nhiều thành phần cùng ở độ tuổi hai mươi, với xuất phát điểm chung là đam mê diễn xuất nhưng không có điều kiện và vận may để trở thành ngôi sao. Sau ba năm hoạt động, nhóm kịch nhận được sự được yêu thích và chào đón. Việc tham gia những cuộc thi được phát sóng trên truyền hình cũng khiến G và các thành viên dần được biết đến rộng rãi.
G điển trai, thân hình cân đối, khuôn mặt rám nắng, là thỏi nam châm thu hút sự chú ý. Nhưng cậu, vốn không thích làm tâm điểm công chúng, cũng tỏ ra xuất sắc ở vai trò viết kịch bản. “Tôi muốn trở thành một biên kịch hơn là một diễn viên. Tôi không chịu được mùi son phấn, của chính mình – khi buộc phải thế, hay của bạn diễn”, G nói với B sau này. Mỗi cử chỉ và ánh nhìn của cậu toát vẻ quyến rũ dù không bao giờ cậu cố quyến rũ ai.
B trúng tiếng sét ái tình với G. Và anh trở thành khán giả trung thành, ở mọi nơi và trong mọi suất cậu diễn. Cái nhìn của anh như đốt cháy sân khấu và sau một thời gian cũng có hiệu quả. Một ngày kia, sau một vở kịch ngắn và vui nhộn, khi mọi người lục đục ra về, G bước phăm phăm về phía B và hỏi: “Anh tính nhìn tôi đến bao giờ?”