Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2016

Tình yêu của chúng ta (2)


3. 

B, hai chín tuổi, nghĩ mình là người đồng tính khi anh phải lòng G, cậu trai nhỏ hơn mình chín tuổi. Là người trưởng thành, B không thấy điều đó là kinh khủng. Trong quá khứ, anh từng trải vài mối tình với phụ nữ nhưng chưa từng yêu ai sâu đậm. Với tính cách không câu nệ và ưa tự do, B còn cảm thấy như được bơm chất kích thích vào người, khiến nhịp đời anh hối hả và rạo rực, trong cái ngày anh khám phá ra tình yêu đồng giới của mình. 

G ở trong một nhóm kịch thường biểu diễn ở các phòng trà và quán cà phê. Nhóm kịch của cậu tập hợp nhiều thành phần cùng ở độ tuổi hai mươi, với xuất phát điểm chung là đam mê diễn xuất nhưng không có điều kiện và vận may để trở thành ngôi sao. Sau ba năm hoạt động, nhóm kịch nhận được sự được yêu thích và chào đón. Việc tham gia những cuộc thi được phát sóng trên truyền hình cũng khiến G và các thành viên dần được biết đến rộng rãi. 

G điển trai, thân hình cân đối, khuôn mặt rám nắng, là thỏi nam châm thu hút sự chú ý. Nhưng cậu, vốn không thích làm tâm điểm công chúng, cũng tỏ ra xuất sắc ở vai trò viết kịch bản. “Tôi muốn trở thành một biên kịch hơn là một diễn viên. Tôi không chịu được mùi son phấn, của chính mình – khi buộc phải thế, hay của bạn diễn”, G nói với B sau này. Mỗi cử chỉ và ánh nhìn của cậu toát vẻ quyến rũ dù không bao giờ cậu cố quyến rũ ai. 

B trúng tiếng sét ái tình với G. Và anh trở thành khán giả trung thành, ở mọi nơi và trong mọi suất cậu diễn. Cái nhìn của anh như đốt cháy sân khấu và sau một thời gian cũng có hiệu quả. Một ngày kia, sau một vở kịch ngắn và vui nhộn, khi mọi người lục đục ra về, G bước phăm phăm về phía B và hỏi: “Anh tính nhìn tôi đến bao giờ?” 

Gia đình B di cư sang Canada năm năm trước, chỉ còn mình anh sinh sống ở Sài Gòn. Tình yêu của anh vì vậy không vấp phải rào cản nào đáng ngại. Nhưng là hai gã đàn ông, họ chỉ có thể hẹn hò nhau tại một địa điểm riêng tư, an toàn. Trong trường hợp này là nhà B. Lần đầu tiên G bước chân vào căn nhà rộng lớn trên đường T.S – con đường được mệnh danh “phố Wall Sài Gòn”, họ nhanh chóng quấn lấy nhau. B, hai chín tuổi, lúng túng trong khi G, hai mươi tuổi, bằng sự nhẫn nại và dịu dàng, đưa anh đến đỉnh điểm của những cơn khoái lạc. Trong những năm sau này, thi thoảng B vẫn nhớ, cách G chạm vào tâm hồn anh bằng những cử động nhịp nhàng nơi ngón tay, nóng bỏng nơi đầu lưỡi, khi chính bóng hình G trong B cũng chỉ còn là những đường viền đứt nét của quá khứ. 

B yêu G và vì thế, yêu mọi thứ thuộc về cậu, kể cả những giấc mơ. Anh khuyến khích và mong mỏi được hỗ trợ G quay lại trường học nhưng G tỏ ý không quan tâm. “Em chán ghét trường lớp, thầy cô, bạn bè – một mớ rởm đời” – G nói một cách bất cần. Và dù muốn trở thành một biên kịch, cậu sẵn sàng từ chối lời đặt hàng đến từ những người nổi tiếng đã bắt đầu để mắt đến tài năng của cậu. Cả những lời đề nghị diễn xuất G cũng gạt phắt. “Họ chỉ muốn một mình em. Cứ thế, sẽ tiêu tán cả đám”. Nhưng chính nhóm kịch của cậu lại xảy ra lục đục, bị vài nơi ngoảnh mặt và ở trên bờ vực rã tan. 

Trong mớ rắc rối của G, B cảm thấy mình bị bỏ sang bên lề. Quá trình yêu nhau, trong vòng kiềm tỏa bí mật, cậu trai trẻ chưa bao giờ để anh biết quá nhiều về mình. Như thể cậu đột nhiên xuất hiện, không nguồn gốc, không ràng buộc, kiệm lời trước mọi câu hỏi, giữ khoảng cách tới cùng khi đối diện với sự quan tâm. Số lần biến mất của cậu, theo đà tăng lên của việc nhóm kịch không có lịch diễn, ngày càng nhiều và cách dài ngày hơn, hàng tuần rồi hàng tháng. Đến một lúc, B nhận ra anh thường gọi một cách vô vọng vào số điện thoại của G và ngoài địa điểm tập dợt và diễn kịch của cậu, vốn không cố định, anh không có manh mối nào để tìm được cậu. 

Thời gian đó, tài khoản email và facebook của B lại bị tiếm đoạt. Anh kết nối với những sự việc từng xảy ra, những cú điện thoại gọi đến trong thinh lặng, một vài giờ mất quyền kiểm soát email, cái bóng lởn vởn trước nhà vào sáng sớm hay đêm khuya... Không có sự ngẫu nhiên, B bắt đầu nghĩ, một kẻ nào đó luôn âm thầm dõi theo anh mà trong tình yêu với G, anh đã bỏ qua mọi dấu hiệu. Rồi hai tuần sau, tài khoản bị đánh cắp lại được khôi phục, B nhận được duy nhất một tin nhắn qua điện thoại yêu cầu anh không được làm phiền G. Khi anh cố gọi vào số máy trên, chỉ có dấu hiệu của một thuê bao sẽ không còn được sử dụng. 

Sài Gòn trở thành một nơi thấm đẫm nỗi buồn. B xin nghỉ việc. Anh thực hiện một chuyến du lịch dài, theo quan điểm của mình, khi trái tim đau buồn thì đó là lúc con người phải không ngừng xê dịch. Trong những ngày lang thang lên Tây Bắc, ở Lũng Cú, giữa cánh đồng tam giác mạch, nụ cười rạng rỡ và ngây thơ của một cô gái Tày lọt vào ống kính máy ảnh của B. B ở lại Hà Giang hai năm. Và cưới cô gái Tày trong thời gian đó. 

Nhiều năm trôi qua, B, sống ở Toronto với vợ và trở thành cha của hai đứa trẻ, không bao giờ nghĩ về mình như một người đồng tính. Nhưng thảng, trong những giây phút gần gũi vợ chồng, B lật người vợ và rên siết trên lưng cô. Vợ anh, cô gái Tày hiền hòa, cảm thấy hành vi của chồng kỳ quái nhưng cô yêu anh. Họ sống bên nhau hạnh phúc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...