Trước chuyến đi
Tôi không chuẩn bị được gì nhiều. Chỉ kịp cắt bớt cái mái lại đã dài gần chạm qua mắt. Mua một cái khăn quàng cổ, một cái áo len. Vài cái áo âm ấm một chút hoặc có thể mặc lồng ghép tha lôi ra từ trong tủ quần áo. Cũng có sẵn cái áo lạnh mua từ năm nào nhưng chưa bao giờ mặc đến, cái áo màu xám chuột có cổ lông mượt mà mà tôi thấy nhiều phần diêm dúa so với thị hiếu của mình. Bấy nhiêu không biết có đủ cho cái rét miền Bắc. Chuyến đi vội vã, không có niềm vui. Điều chờ đón tôi lúc này là điều tôi đã mang sẵn tâm lý chuẩn bị từ cách nay 3 tháng. Nhưng khi những khoảnh khắc có tính cuối cùng này đến, tôi vừa không thể bất ngờ, vừa cũng không thể thoát khỏi sự bất ngờ ấy. Tôi thấy mình đứng đó, hay ngồi đó, lặng lẽ đón nhận mọi dòng tin. Không còn tấm vé nào vào ngày hôm nay. Chuyến bay sớm nhất khởi hành vào 7g30 sáng mai. Tôi sẽ rời nhà từ 5 giờ sáng. Hành lý đã chuẩn bị xong. Những cây hoa ở ban công phòng bên sẽ sớm héo tàn. Và tôi chưa biết ngày mình sẽ về. Mọi thứ đang trôi đi, vẫn vậy, trong lớp sương mù, trong những đám mây...
...