Thứ Năm, 25 tháng 2, 2010

10 nguyên tắc viết văn

Thuê kế toán, kiêng sex, cắt bỏ, viết lại, cắt bỏ và viết lại tiếp… nếu tất cả cách này đều thất bại, hãy cầu nguyện… Đó là những lời khuyên được các nhà văn chia sẻ từ kinh nghiệm của họ về những điều nên hay không nên làm trong quá trình sáng tác.

Nhà văn Anne Enright
1. 12 năm đầu tiên của nhà văn là 12 năm tồi tệ nhất.
2. Cách để viết một cuốn sách là hãy thực sự viết ra nó. Viết bằng bút cũng được, gõ bằng tay cũng tốt, miễn là phải liên tục sản xuất ra chữ trên bản thảo.
3. Chỉ những nhà văn tồi mới luôn hài lòng về tác phẩm của mình
4. Miêu tả là chuyện rất khó khăn. Hãy nhớ rằng mọi sự miêu tả đều thể hiện một cách nhìn của bạn về thế giới.Vậy nên hãy tìm lấy một điểm nhìn cho mình.
5. Viết bất cứ thứ gì bạn thích. Tiểu thuyết được tạo nên bằng chữ trên trang giấy; còn hiện thực được tạo nên bằng những thứ khác. Truyện của bạn thật hay hư cấu không quan trọng, miễn là nó thực sự cần thiết phải viết ra.
6. Hãy luôn chính xác về mọi thứ.
7. Hãy tưởng tượng rằng bạn đang hấp hối. Nếu bạn mắc một căn bệnh nào đó ở giai đoạn cuối, bạn có muốn hoàn thành cuốn sách không? Tại sao không?
8. Bạn có thể làm mọi thứ cùng với một ít whisky.
9. Hãy coi viết là nguồn vui.

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2010

Cuộc sống là...

...một thách thức – hãy đương đầu
http://matcuoi.com


... một quà tặng – hãy tiếp nhận
http://matcuoi.com


... một sự phiêu lưu – hãy thách thức 
http://matcuoi.com


... một nỗi buồn – hãy vượt qua
http://matcuoi.com


... một bi kịch – hãy đối diện
http://matcuoi.com


... một nhiệm vụ - hãy thi hành
http://matcuoi.com



... một cuộc chơi – hãy nô đùa
http://matcuoi.com



... một bí mật – hãy khám phá ¡
http://matcuoi.com


... một nhạc khúc – hãy hát lên
http://matcuoi.com


... một cơ hội – hãy nắm bắt
http://matcuoi.com


... một cuộc hành trình – hãy hoàn thành
http://matcuoi.com



... một lời hứa – hãy thực hiện
http://matcuoi.com


... một vẻ đẹp – hãy ngợi ca
http://matcuoi.com



... một cuộc đấu tranh – hãy chiến đấu
http://matcuoi.com
.

.. là một danh hiệu – hãy dành cho được 
http://matcuoi.com



... một câu đố – hãy giải mã bằng mọi cách
http://matcuoi.com



... vĩnh cửu – hãy có niềm tin.
http://matcuoi.com



(Nội dung sưu tầm )

Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2010

Xuân hết...




Một mùa xuân lại qua đi, thờ ơ như tiếng đồng hồ ngõ tích tắc trên tường. Còn nhớ trước đây mình từng bảo: “Con người đến một giai đoạn nào đó, cho dù mùa xuân vẫn là mùa đẹp nhất trong năm cũng không thể là mùa đẹp nhất trong một đời người nữa”. Tuy rằng câu nói này có tính chất đường đột, đến mùa xuân này đã thấy thấm thía nhiều hơn.
Lại nhớ mình từng than vãn về sự chậm chạp của thời gian, tưởng như bản thân là con người của tốc độ. Thật ra mình vẫn có thói quen rề rà. Vẫn thích khi trời mưa, được ngồi bên khung cửa sổ, nhắp một ngụm cà phê, nghe nhạc Trịnh và ngắm nhìn những con người khổ sở đi ngoài phố. Còn cảm thấy bản thân là người đứng ngoài sóng gió cuộc đời. Hành động có chút lãng mạn riêng tư này, sao mãi không thực hiện được?

Cũng còn nhớ, mình lại từng thở than về sự vô tình của thời gian bằng cách mượn câu nói của một nhà văn người Nhật:

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010

Điều phiền não thứ 84

Bạn sẽ làm gì khi cuộc sống trao cho bạn những phiền toái không thể ngờ? Khi những dự tính không theo ý muốn? Bạn có chấp nhận nó như là thực tế của cuộc sống và hiểu cuộc sống thỉnh thoảng là như vậy? Hay là, bạn sẽ bắt đầu phàn nàn về tất cả những bất công ấy? Có lẽ bạn sẽ giống một bác nông dân nọ trong quá trình gắng sức tìm cách tránh né những điều phiền não đã tìm thấy lời khuyên của Phật.

Câu chuyện ấy nói về một bác nông dân luôn phàn nàn. Bác kể với Phật rằng cuộc sống của bác khó khăn làm sao.Nào là dường như thời tiết chẳng bao giờ thuận theo ý muốn của bác, khi thì hạn hán, khi thì lũ lụt, làm cho mùa màng thường thất bát. Bà vợ của bác cũng thế, dù là một phụ nữ tử tế, nhưng cứ càm ràm bác hoài, và gần đây thì lũ trẻ lại tỏ ra vô ơn với những gì bác đã làm cho chúng. Hơn nữa, những người hàng xóm thì cứ ngồi lê đôi mách và chọc mũi vào công việc của bác.

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010

Khoảng cách xa nhất trên đời là gì...?



Trên đời khoảng cách xa nhất không phải là sống và chết mà là gần nhau nhau mà không hiểu nhau.

Trên đời khoảng cách xa nhất không phải là ở ngay trước mắt mà là mến nhau lại không giữ được.

Khoảng cách xa nhất trên đời không phải là mến thương lại không giữ được mà là tình yêu không được đáp.

Khoảng cách xa nhất trên đời này không phải là tình thương không được đáp mà là đem trái tim lạnh giá của mình để đối với người yêu thương mình.

Tagore

 


Thứ Ba, 2 tháng 2, 2010

Xuân về…

Mùa xuân, cho dù chờ đợi hay không, cuối cùng đã đến… hay nói chính xác hơn là, cuối cùng đã trở về. Nói trở về nhưng lại không cảm thấy thân quen. Mình chưa quá già nhưng trí nhớ đã kém. Những ký ức về mùa xuân xem chừng rất mong manh, rất mơ hồ. Cái có thể nhớ lại là những mùa xuân đã rất xa, thưở mình vẫn còn là một cô bé. Mặc bộ quần áo nỉ màu vàng, hai má đỏ ửng vì trời lạnh, dắt díu những đứa trẻ khác cùng vui trong vườn đào. Hoa đào xứ bắc, cái lạnh xứ bắc. Dư vị của nó rốt cuộc thế nào, e thật ra đã ở ngoài cảm nhận của da thịt mình. Cơ thể mình đã không còn nhớ nữa.

Những mùa xuân ở thành phố Hồ Chí Minh, năm nào cũng qua đi tĩnh lặng và thanh bình. Na ná giống nhau, khiến mình chủ quan không lưu cữu cảm xúc gì. Duy có một mùa xuân. Chen chúc nhau ở trung tâm Sài Gòn, hòa trong không khí ngưỡng vọng mùa xuân. Lần đầu tiên mình tận mắt nhìn thấy pháo hoa. Pháo hoa rạng rỡ như dòng suối ánh sáng mang theo thông điệp của tình yêu, niềm vui, hy vọng. Mình đã dùng đôi mắt này, ghi lại khoảnh khắc thiêng liêng, biết đâu có lúc có thể chia sẻ vẻ đẹp ấy cho một ai đó. Nhưng thời gian trôi qua, đôi mắt mình không còn giữ được vẻ đẹp rực rỡ của khoảnh khắc ấy nữa. Ánh sáng của pháo hoa đã tàn lụi, lẫn vào đêm đen, chẳng còn để lại dấu tích gì. Cũng y như những ngôi sao trên bầu trời xanh thẳm, thoắt một cái đã không còn thấy đâu nữa. Y như tình yêu.

...chưa kịp chạm, đã biến mất tăm...

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...