Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2010

Xuân hết...




Một mùa xuân lại qua đi, thờ ơ như tiếng đồng hồ ngõ tích tắc trên tường. Còn nhớ trước đây mình từng bảo: “Con người đến một giai đoạn nào đó, cho dù mùa xuân vẫn là mùa đẹp nhất trong năm cũng không thể là mùa đẹp nhất trong một đời người nữa”. Tuy rằng câu nói này có tính chất đường đột, đến mùa xuân này đã thấy thấm thía nhiều hơn.
Lại nhớ mình từng than vãn về sự chậm chạp của thời gian, tưởng như bản thân là con người của tốc độ. Thật ra mình vẫn có thói quen rề rà. Vẫn thích khi trời mưa, được ngồi bên khung cửa sổ, nhắp một ngụm cà phê, nghe nhạc Trịnh và ngắm nhìn những con người khổ sở đi ngoài phố. Còn cảm thấy bản thân là người đứng ngoài sóng gió cuộc đời. Hành động có chút lãng mạn riêng tư này, sao mãi không thực hiện được?

Cũng còn nhớ, mình lại từng thở than về sự vô tình của thời gian bằng cách mượn câu nói của một nhà văn người Nhật:

“Thời gian như thoi đưa, tháng ngày tựa nước chảy…”

Thật ra, thời gian vô tình cỡ mấy cũng không bằng lòng người. Cho nên sao có thể vô cớ thầm trách tháng năm?

Người ta thường bảo: làm người quan trọng là nhìn về phía trước, chớ phung phí thời gian nhìn lại quá khứ, rằng tiếc nuối là thứ cảm xúc phí hoài nhất.

Thật ra, con người không có gì để nuối tiếc đâu có nghĩa họ đã sống tốt hơn mong đợi, chẳng qua họ vô tri thậm chí không biết mình đã bỏ lỡ điều gì.

Mới nói, người vô tri là người hạnh phúc. Được gì, mất gì. Quan trọng là tự bằng lòng.
Mình tự bằng lòng, chấp nhận rằng mình thất bại. Và phải học cách sòng phẳng với mình hơn, sòng phẳng với đời hơn.

"Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật
Không cho dài thời trẻ của nhân gian
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời”

(Xuân Diệu)

3 nhận xét:


  1. anh at 02/22/2010 10:41 pm comment

    MALUON YEU DOI THUY NHE!

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Vi Phong at 02/24/2010 08:53 pm reply

      Ô, có yêu đời đâu mà chúc người ta "mãi".

      Xóa

  2. HP Trương at 02/21/2010 04:20 pm comment

    "Giọt thời gian trôi đi có bao giờ trở lại Sóng gió vô tình phủ lấp vết chân qua..." Tiếc nối thì xuân cũng wa đi...K không có gì quý giá chỉ chúc bạn năm mới thành công và thắng lợi mới sẽ đến bên bạn...nỗi buồn sẽ qua đi để chỉ giữ trên môi nụ cười bạn nhé!

    Trả lờiXóa

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...