Thư gửi mẹ - Exenin (Bản dịch của Anh Ngọc) Mẹ có còn đó chăng, thưa mẹ? Con vẫn còn đây, xin chào mẹ của con Ánh sáng diệu kỳ vào lúc hoàng hôn Xin cứ toả trên mái nhà của mẹ. Người ta viết cho con rằng mẹ Phiền muộn lo âu quá đỗi về con Rằng mẹ thường đi đi lại lại trên đường Khoác tấm áo choàng xưa cũ nát Trong bóng tối chiều hôm xanh ngắt Mẹ mãi hình dung một cảnh hãi hùng Có kẻ nào vừa đâm trúng tim con Giữa quán rượu ồn ào loạn đả Mẹ thân yêu! Xin mẹ cứ yên lòng Đó chỉ là cơn nặng nề mộng mị Con có đâu be bét rượu chè Đến nỗi chết mà không nhìn thấy mẹ | Con vẫn như xưa đằm thắm dịu dàng Vẫn như xưa chỉ một niềm mong ước Sớm thoát khỏi nỗi buồn đau trĩu nặng Để trở về với mái nhà xưa Con sẽ về vào độ xuân sang Mảnh vườn ta trắng cây cành nảy lộc Chỉ có điều, mẹ nhé, mỗi ban mai Đừng gọi con như tám năm về trước Đừng thức dậy những ước mơ đã mất Đừng gợi chi những mộng đẹp không thành Đời con nay đã thấm nỗi nhọc nhằn Đã sớm chịu bao điều mất mát Cũng đừng dạy con cầu nguyện, vô ích! Với cái cũ xưa không quay lại làm chi Chỉ mẹ là nguồn vui, ánh sáng diệu kỳ Chỉ mình mẹ giúp đời con vững bước Hãy quên đi những lo âu, mẹ nhé. Đừng buồn phiền quá đỗi về con Mẹ chớ đi đi, lại lại trên đường Khoác tấm áo choàng xưa cũ nát. |
Bài thơ này được viết một năm trước khi nhà thơ qua đời. Hẳn ai yêu
thích thơ Exenin đều biết nhà thơ đã
chọn giải pháp nào để giải quyết những giằng xé trong tâm hồn mình. Trong lịch
sử, không hiếm chuyện thi sĩ, văn sĩ trong đỉnh điểm mâu thuẫn nội tâm, chọn
cái chết là đáp án triệt để và cuối cùng.