Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2010

Hẳn cuộc đời đã không có những cuộc chia xa…

Mấy năm trước được một người bạn tặng cho một chú heo con làm bằng cao su dẻo. Chú màu vàng, mặt mũi tròn quay nhưng bốn cái chân nhỏ xíu. Ruột của chú rỗng, chứa đầy nước, bóp vào rất mềm mại. Bạn không nói nhiều, chỉ đại thể bảo: dù hành hạ nó kiểu nào, nó vẫn mạnh mẽ trở lại đúng với nó ban đầu. Còn có ý nhắc vui: khi tức giận, dùng rất hữu dụng…

Tôi mang chú heo con về nhà, để chú ở một góc, có ý lãng quên. Nhưng thực lòng tôi vẫn biết trong ngăn bàn tôi, có một chú heo con mềm mại, nhỏ xinh nhưng ngoan cường hơn tất cả. Thỉnh thoảng tôi giữ chú heo con trong lòng bàn tay, trút vào chú nỗi buồn bực. Chú heo con vẫn không hề gì, qua năm tháng… Nhưng đôi khi nhìn chú, tôi chợt nghĩ, có thể chú không ngoan cường như bạn tôi nghĩ, có thể biết đâu chú rất mệt và muốn vong thân – một lần mãi mãi… Những thương tích trong suốt không ai nhìn thấy nơi chú, trên bàn tay tôi, trở nên quá nặng… Tôi ước gì chú biết nói, hẳn tiếng nói đầu tiên sẽ là tiếng gào khóc…


Tôi vẫn để chú heo con trong ngăn bàn, như nhắc nhớ một người bạn đầy tấm lòng, mà bởi tôi quá rút sâu vào nội tâm, và bạn thì sống đời khác biệt, nên tình bạn chỉ có thể để ở một nơi nào đó trong mênh mông tâm hồn… Dù vậy mỗi lần nghĩ đến, tôi vẫn thầm nói hai tiếng “cảm ơn”, tự đáy lòng… tuy rằng có thể bạn không bao giờ biết… những gì ngắn ngủi nhất ấy, với tôi đã đủ gọi là tình bạn…


Giá không có ai quay lưng lại với tôi, trên đời này…


Giá tôi không quay lưng lại với ai, trên đời này…


Hẳn cuộc đời đã không có những cuộc chia xa…


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...