Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2011

Tháng tư, chìm đắm và không chút tăm tích...

Tháng tư, đôi khi tôi thức giấc vào nửa đêm. Tuy thế, chẳng thể nào đi lang thang. Lang thang không hợp với tôi, kẻ chết gí một chỗ. Chỉ có tư tưởng là có cánh. Chúng lang thang mà chẳng cần đợi tôi cho phép. Tôi nhớ có lần nghĩ về kiếp sau. Kiếp sau tôi sẽ làm một sinh vật có cánh. Nhưng tôi biết không có cái gọi là kiếp sau. Nếu có, nhỡ đâu vào kiếp ấy, con người trong một tiến trình phát triển kỳ lạ nào đó, đã mọc thêm đôi cánh phía sau lưng?! Nếu sinh ra tiếp tục làm người, bạn còn muốn sinh ra không?

Nửa đêm thức giấc, những suy nghĩ của tôi miên man và nặng trĩu, lại cũng đứt đoạn và dở dang. Có một cơn mưa thật lớn đã đến vào mấy đêm trước, đêm trước ngày tôi bảo vệ đề cương. Tôi nằm nghe tiếng mưa gào thét. Tôi nghĩ đến một cảnh trong một bộ phim tôi xem vào đầu mùa xuân năm nay. Trong phim có một nhân vật nữ trú mưa trong một buồng điện thoại công cộng. Cơn mưa lớn đã ngập tất cả các con đường. Nhân vật nữ bị bệnh tim bẩm sinh nên cô dần dần đuối sức. Cô gọi điện thoại về nhà. Mọi người nỗ lực tìm kiếm cô trong thành phố. Chỉ người yêu cô ở lại để trò chuyện với cô qua đường dây điện thoại. Anh liên tục thì thầm gọi tên cô nhưng cô mỗi lúc một lịm dần. Rồi chiếc điện thoại trượt khỏi tay cô nhưng từ trên môi cô hé ra một nụ cười. Giả sử cô không có ai để gọi một cú điện thoại chào tạm biệt, cô sẽ chống chọi thế nào trong cái buồng điện thoại chật hẹp giữa trời mưa giá?

Tháng tư, đề cương của tôi được thông qua khá dễ dàng. Ấy vậy mà tôi vẫn ủ rũ. Như cây liễu bên hồ trong mùa đông ảm đạm. Nhiều việc có thể làm nhưng tôi lại chẳng muốn bắt đầu. Một con sâu lười.

Tháng tư, tôi thích nhốt mình trong sự im lặng. Không phải vì buồn. Không phải vì đau. Không phải vì cáu. Không phải vì mệt. Không phải vì nhớ. Không phải vì quên. Không phải vì nghĩ. Không phải vì rỗng. Không phải vì bất cứ thứ gì cả. Chỉ là một nhu cầu. Như hít vào, thở ra.

Tháng tư, tôi rơi vào dòng chảy im ắng của thời gian. Chìm đắm và không chút tăm tích…

Sau tất cả.

8 nhận xét:


  1. Thoiquakhu at 04/23/2011 09:07 am comment

    Cảm giác tháng tư khác lạ nhất đúng ko? nhẹ nhàng, nhẹ nhàng và rất nhiều khoảng lặng...! còn có mấy ngày nữa là qua mất tháng tư rồi, tận hưởng đi nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Vi Phong at 05/04/2011 08:09 pm reply

      Cám ơn bạn! Thật ra đối với mình tháng tư không đặc biệt hơn các tháng khác. Chỉ là cảm xúc của mình rơi vào thời điểm nào đó, như tháng tư này chẳng hạn, thì làm cho tháng ấy đặc biệt hơn hay bình thường hơn mà thôi

      Xóa

  2. Nắng at 04/23/2011 05:19 pm comment

    Vẫn cần những khoảng lặng như thế...

    Trả lờiXóa

  3. Ngân Vũ at 04/24/2011 06:47 pm comment

    ừm, tháng Tư tớ cũng có nhiều cảm xúc.... Nhưng hnay thấy mình hơi rỗng rỗng. Chắc cũng là một cảm xúc của tháng Tư!?

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Vi Phong at 05/04/2011 09:50 pm reply

      Mình nghĩ trống rỗng là loại cảm giác không phụ thuộc vào ngày tháng...

      Xóa

  4. HP Trương at 04/26/2011 04:28 pm comment

    Tháng tư....ta lang thang trên con đường đầy xác phượng rơi.Tháng tư...những cơn mưa bất chợt ùa về.Tháng tư...ta lạc lõng trong miền ký ức về một thời đã xa....! Cảm xúc nhiều quá Vi Phong nhỉ...!

    Trả lờiXóa

  5. singlestar at 04/29/2011 11:09 pm comment

    Dĩ nhiên là sau một công việc đòi hỏi sức lực khá nhiều thì phải dành thời gian ra để nghỉ ngơi, đâu ai có sức hăng hái làm luôn. Sau đó chắc chắn sẽ có hứng thú đi tiếp thui! Chúc bạn luôn vui & thành công nhé!

    Trả lờiXóa

  6. ♥ nice night - fly ♥ at 05/04/2011 03:56 pm comment

    Thik những suy nghĩ của Vi Phong. Và cực-kì-thích cách chọn theme cũng như mỗi bức ảnh cho từng ntry ấy :)

    Trả lờiXóa

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...