Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

Đến muộn

Có một lần tình cờ đọc được bài thơ này, tác giả có lẽ là một người đàn ông ở vào độ tuổi ba mươi. Anh có một cái blog với những bài viết mang văn phong nửa lãng mạn trữ tình nửa trào phúng hiện thực. Một người có thể viết về con đường (lấy ví dụ là con đường gì đó đẹp nhất Hà Nội) đầy thi vị với những chi tiết góp phần: mùa thu, lá rơi và một cặp đôi hoàn hảo nắm tay nhau rạng rỡ mà vẫn không quên rằng, đi trên con đường đó, trong cái rực rỡ được điểm tô bởi những chi tiết đó, người ta vẫn có thể đạp phải một đống phân người để rồi tình yêu lãng mạn mất đi chỉ vì cái đống phân ấy. Anh cũng có những vần thơ thi thoảng dường như gợi nhớ chút gì của Lưu Quang Vũ. Tôi cũng không còn nhớ rõ những bài viết hay những bài thơ. Và danh sách Fav Blog trên trình duyệt web của tôi cũng đã mất sau khi cái máy tính trải qua một cơn bệnh nặng. Tôi cũng không còn hào hứng tìm lại. Duy chỉ có một bài thơ trước đây tôi lưu lại trên ổ đĩa D của người này thì vẫn còn. Dạo ấy khi đọc bài thơ này, tôi cảm thấy rất hay và gần như có mong muốn họa lại song đã không làm. Có lẽ bài thơ này tác giả làm để tặng cho người yêu. Câu chuyện của họ thế nào tôi không biết. Chỉ cảm nhận thơ như một người đọc. Và họa lại một mặt theo cảm nhận chủ quan, một mặt sao cho phù hợp với bài thơ gốc dù đã không thể hoàn toàn theo đúng nhịp thơ cũng như cái hay của bài thơ.

Đến muộn
(Tác giả: Daysss)

Em đã đến muộn
Hơn mùa đông một khắc
Anh đã lạnh rồi
Những cơn gió đầu mùa đã thổi
Em đã đến muộn rồi
anh một mình
nhuốm lạnh dưới mùa đông


Em đã đến muộn
Sau buổi chiều một tẹo
nắng vừa chui qua nếp cửa
rời phòng anh trong cái rét vội vàng

em đã đến chậm hơn nỗi buồn một tấc
đã mang trọn anh đi hết cả rồi
Bóng đêm chỉ vừa chạm mái nhà
nỗi buồn đã xiềng xích anh đi

Em đến muộn, em luôn đến muộn
khi anh đã ngủ vùi bên cơn say
khi anh đã rời bỏ căn phòng ấy
đón chuyến tàu cuối luôn đợi dưới sân ga

Em đã đến muộn
sau mùa đông một khắc
gió đã thổi những ngọn đầu mùa
anh đã lạnh
anh đã rét căm căm





Đến muộn

(Bài thơ họa lại, vẫn giữ tựa đề)

Em đã đến muộn
Hơn mùa đông một khắc
Anh đã lạnh rồi ư
Trong cơn gió đầu mùa từng cơn
Em đã đến muộn rồi
(và anh đã sập cửa)
Một mình em
Nhuốm lạnh bởi mùa đông

Em đã đến muộn rồi ư
Chỉ sau buổi chiều một khắc
Hơi ấm nào đã bỏ phòng anh
Trong cái rét vội vàng em đến

Em chỉ chậm sau nỗi buồn một tấc
Đã bất động trong cái rét đầu đông
Bóng đêm đã chạm mái nhà
Nỗi buồn đã xiềng xích tim em

Em đã đến muộn rồi hay anh chẳng tin
Khi anh vùi ngủ quên em đứng đó
Khi anh bỏ đi em vẫn đợi chờ
Ngóng từng chuyến tàu cuối nơi sân ga

Em đã đến muộn thật ư
Hay anh chẳng chịu nhìn một khắc
Em đứng đó trong cơn gió đầu đông
(Anh cũng muộn rồi, anh hỡi)
Em đã lạnh rồi
Em đã rét căm căm

(Trong một ngày âm u mà cơn mưa chỉ chực chờ rơi xuống)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...