Thứ Tư, 9 tháng 2, 2011

Mùa xuân nghe nhạc

Năm nào cũng vậy, gần cận tết, truyền hình thường phát đi phát lại giai điệu của bài hát Happy New Year, bài hát mà ai đó nói: có những ca từ làm tan nát lòng người, rằng người Việt Nam hát một bài hát “so sad” trong một dịp mà bản thân họ “so happy” ("and ít's funny!").

Tôi biết bài hát Happy New Year có những đoạn thật buồn:

No more champagne
And the fireworks are through
Here we are, me and you
Feeling lost and feeling blue
It's the end of the party
And the morning seems so grey
So unlike yesterday


Chẳng còn gì, cả rượu và pháo hoa,
Chỉ còn lại đây, anh với ta,
Với đau buồn, và mất mát,
Tiệc đã tàn, đêm cũng qua..
Và bình minh, xám, không giống ngày hôm qua

Và:

Sometimes I see
How the brave new world arrives
And I see how it thrives
In the ashes of our lives
Oh yes, man is a fool
And he thinks he'll be okay
Dragging on, feet of clay
Never knowing he's astray
Keeps on going anyway...

Đôi khi, tôi còn thấy,
Thế giới rộng lớn này,
đang phát triển từng ngày
Và tiến bước, từ đám tro tàn,
của những ngày qua..
Và con người, thật là khờ khạo,
Cứ tạm bằng lòng, lê gót ngày qua,
Trong bùn đất nhớp nhơ
Mà không biết đã lầm đường lạc lối,
Cứ đi mà không biết đường đi..

Rồi:

Seems to me now
That the dreams we had before
Are all dead, nothing more
Than confetti on the floor
It's the end of a decade
In another ten years time
Who can say what we'll find
What lies waiting down the line

Đối với tôi giờ đây, những ước mơ ngày qua,
dường như đã chết..
Chẳng còn gì, ngoài những giấy hoa,
Rớt trên sàn nhà..
Giờ đây, trong năm cuối cùng của thập niên,
Và mười năm sau nữa, ai mà biết được
Ta sẽ tìm được gì, ai mà đoán được..
Đành đón chờ hoàn cảnh mà thôi..

Tất nhiên cũng còn đoạn điệp khúc ít nhiều chứa chan hy vọng vào cuộc sống. Nhưng tựu trung lại, Happy New Year thực tình không vui vẻ gì để cất lên vào mùa xuân. Nhất là cất lên cho số đông và vì số đông. Nhưng có những thứ tồn tại như một thói quen, dù thế nào con người ít nhiều đều duy trì những thứ thuộc về thói quen, không cả cần biết thói quen ấy rốt cuộc là tốt hay xấu. Cá nhân tôi thì vẫn thích nghe nhạc buồn. Đến nỗi những lúc cần một giai điệu làm phấn chấn mình lên thì lục tìm mãi cũng không tìm được bài nào trong kho nhạc cá nhân. Đã toàn lưu giữ những bài tình ca buồn. Anh đến thăm em đêm 30 là một trong số.

Tôi thích nghe bài hát này vào dịp cuối năm. Trong những đêm tiết trời se lạnh càng có vẻ phù hợp. Hiếm có bài hát nào trữ tình và sâu lắng như thế. Cái sâu lắng của một đêm lạnh lẽo mùa đông. Có những hơi ấm con người tìm đến với nhau. Những chiếc lá vàng lẻ loi. Một chiếc lá chở đi thông điệp của tình yêu.

Anh đến thăm em đêm 30
Còn đêm nào vui bằng đêm 30
Anh nói với người phu quét đường
Xin chiếc lá vàng làm bằng chứng yêu em

Tôi nghe bài hát này qua giọng hát của ca sĩ Khánh Ly. Chưa từng nghe một ai khác hát để biết bài hát còn có thể được thể hiện theo những cảm xúc nào nữa không. Âm nhạc, theo thời gian thường được làm mới lại cho phù hợp với thị hiếu của người đương thời. Nhưng nhạc xưa, người xưa, sự kết hợp đó vẫn là tuyệt vời nhất.

Tay em lạnh để cho tình mình ấm
Môi em mềm cho giấc ngủ anh thơm
Sao giao thừa xanh trong đôi mắt ngoan
Trời sắp Tết hay lòng mình đang Tết.

Một không khí thiêng liêng, trầm mặc. Không khí của đêm giao thừa. Có lẽ càng thiêng liêng hơn bởi giao thừa này là giao thừa của một đôi tình nhân. Đã yêu nhau trong mùa xuân còn váng vất cái lạnh giá của mùa đông. Tình yêu của thời khắc lạnh lẽo ấy, tình yêu ấy ấm áp hơn một ngọn lửa. Nhưng rồi cũng không thể giữ được những người yêu nhau ở bên nhau. Là định mệnh khắc nghiệt hay là tình yêu không đủ lớn?

Tháng ngày đã trôi qua
Tình đã phôi pha
Người khuất xa
Chỉ còn chút hương xưa
Rồi cũng phong ba
Rụng cùng mùa.

Nhạc của Vũ Thành An hình như chẳng bao giờ vui. Bài nào bài nấy chở đi những nỗi buồn u uẩn, những mất mát đau thương, những tiếc nuối dai dẳng. Đọng lại trong lòng người nghe là những rung cảm, tựa hồ như những giọt nước mắt đã rơi ra vì hai chữ ly biệt. Những giọt nước mắt ấy, trong nhạc Vũ Thành An, dường như đã được rơi ra trọn một kiếp người.

Dòng sông đêm
Hồn đen sâu thao thức
Ngàn vì sao mọc
Hay lệ khóc nhau
Đá buồn chết theo sau
Ngày vực sâu
Rớt hoài xuống hư không
Cuộc tình đau....

Bài hát này thật cũng quá buồn
cho mùa xuân, nhưng lại cũng rất đủ ấm áp cho tâm hồn người. Tâm hồn người, còn cần gì nhiều hơn chút ấm áp khi xuân về?! Một chút thôi, là đủ!


2 nhận xét:


  1. jgjjyyuukjj at 02/22/2011 10:06 pm comment

    Chú thường đọc những bài viết của cháu như để kiếm tìm những thanh thản trong cuộc sống bộn bề lo toan. Chú đã nghe bài hát này rất nhiều, những yêu thương muộn màng đọng lại trong thơ của N.Đ.T, V.T.A phổ nhạc cùng giọng ca màu trắng đục của khánh ly đưa ta đến tận cùng của nỗi đau. có một chút buồn man mác khi nghe lại bài hát này. Nhân ngày 8.3, chú chúc cháu luôn khoẻ, hạnh phúc và mãi tươi xinh. trinhbachinh.

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Vi Phong at 02/23/2011 04:05 pm reply

      Cháu vui vì có chú ghé thăm! Cháu nghĩ so với cháu, những cảm nhận về âm nhạc xưa của chú càng sâu sắc hơn. Cả cách mà chú nhìn cuộc sống nữa. Cám ơn chú!

      Xóa

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...