Thứ Tư, 9 tháng 2, 2011

Lòng thơm xuân đã hết

Mùa xuân giống như một bữa đại tiệc.

Khi nhận được thiệp mời, cảm giác đầu tiên là ngại ngần. Từ đó dẫn đến suy nghĩ đầu tiên là muốn từ chối. Nhưng thể nào cũng lại có lý do để đi. Những lý do đều không quan trọng, bởi xét đến cùng là xuất phát từ sự bức bách ngoài mong muốn của bản thân.

Tham gia đại tiệc, nhìn thấy người ta rất náo nhiệt, rất vui vẻ. Bản thân ít nhiều cũng bị cuốn theo. Hòa vào đám đông. Sau đó lại có cảm giác hẫng hụt. Trời cuối năm se se lạnh, nhưng nắng vẫn chang chang trên mọi con đường. Mọi con đường đều vắng, ngoại trừ đường hoa Nguyễn Huệ. Những người dân còn sót lại trong thành phố hình như đều đổ ra đây trong mấy ngày tết, từ khoảng đêm giao thừa đến hết mùng 3 âm lịch. Không thể tìm thấy trong đám đông này một gương mặt thân quen. Thì ra tình cờ gặp nhau lại là việc khó hơn lên trời. Chợt nhớ câu trích dẫn đọc đâu đó trên mạng, cảm thấy lòng cũng buồn theo:


“Cho dù gió không hề thổi, bông hoa của trái tim người cứ đổi thay. Giờ đây nhìn lại những tháng năm thân tình, ta cảm thấy rằng bạn hữu mà lời lẽ ta còn nhớ rõ, đã trở nên xa vắng và sống trong 1 thế giới khác. Tất cả chuyện đó còn buồn hơn là tử biệt.” (1)

Tiệc tàn, tôi lại có thứ cảm giác gọi là chán chường. Bởi khép lại điều gì nghĩa là phải bắt đầu một điều khác. Năm cũ đã thực sự qua đi. Khi năm mới tới, những gì cần làm đã lại bày ra trước mắt. Những việc xét đến cùng cũng lại không quan trọng gì, đều là sự bức bách của cuộc sống. Dưới vòm trời này, còn điều gì ta làm thực sự xuất phát từ mong muốn của bản thân ta? Khi hỏi tức là đã không thể có câu trả lời.

“Lòng thơm xuân đã hết
Lệ đẫm ướt áo thôi.” (2)

Bài này kể như khai bút đầu xuân. Có điều khai bút thế này, chắc năm nay lại chẳng hanh thông…

“Sinh ly tử biệt một đời
Gió xuân tranh thổi, tiếc thời cành xuân.” (3)



Ghi chú: (1) Trầm tư trên cỏ, Kenko   
               (2) Lạc hoa, Lý Thương Ần
               (3) Dương Liễu Chi kỳ 1, Lý Thương Ẩn

3 nhận xét:


  1. singlestar at 02/13/2011 10:07 pm comment

    Bạn ăn tết ở Tp? Cuộc sống vốn là thế, đâu phải bao giờ những người mà mình muốn gặp cũng được toại nguyện, mong trong lòng có sự hài lòng với những ai bên mình là đủ. Rồi những khoảnh khắc hôm nay biết đâu cũng là một thứ kí ức mà mình đã vuột mất, phải kiếm tìm như là kiếm tìm quá khứ kia vậy! Chúc bạn luôn vui nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Vi Phong at 02/15/2011 12:38 pm reply

      Ờ, mình biết cái vòng luẩn quẩn ấy, biết cái sai lầm chết người của con người là bỏ lỡ hiện tại vì quá khứ, và rồi vì đánh mất hiện tại, một lúc nào đó lại rơi vào cái hố tiếc nuối. Nhưng mà cảm xúc thì lại là thứ có sức mạnh đánh bật người ta ra khỏi thời gian mà họ đang sống. Nói vậy, mình cũng biết chừng mực. Cảm ơn bạn quan tâm!

      Xóa

  2. Lãng quên thời gian at 03/10/2011 08:31 pm comment [hidden]

    Em thích blog chị quá ... Em kết nối với blog chị nha. Mấy mẩu chuyện chị viết, có lẽ nên in sách & xuất bản

    Trả lờiXóa

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...