Baba nhìn thế giới chỉ có trắng và đen. Ông lại phải tự mình định đoạt cái
gì trắng cái gì đen. Bạn không thể yêu một con người sống theo lối đó mà không
cảm thấy sợ hãi. Có thể còn hơi ghét nữa – tr. 28.
...không cần biết ông thầy giáo sĩ ấy dạy gì, chỉ biết có duy nhất một tội,
một tội thôi. Đó là tội ăn cắp. Mọi tội khác đều là biến thái của tội ăn cắp.
Con có hiểu không ?… Khi con giết một người, con cắp một cuộc đời…Con ăn
cắp quyền làm vợ của một người đàn bà, cướp cha của lũ trẻ. Khi con nói dối là
con ăn cắp quyền của ai đó được biết sự thật. Khi con lừa bịp, con ăn cắp quyền
được ngay thẳng…Không có hành động nào xấu xa hơn trộm cắp…Một người chiếm đoạt
những gì không phải của mình, dù đó là một cuộc đời hay một ổ bánh… - tr.
30-31.
…những gì xảy ra trong một vài ngày, đôi khi có thể chỉ một ngày, cũng dễ
làm thay đổi hướng đi của cả đời người – tr. 182.
Người đàn bà nào cũng cần có một người chồng. Ngay cả khi hắn ta làm câm
bặt tiếng hát trong lòng nàng – tr. 226.
Có rồi lại mất luôn luôn đau hơn cả việc không có ngay từ đầu – tr. 266
Một con người không có lương tâm, không có lòng tốt sẽ không biết đau khổ -
tr.371.
Chuộc lỗi thành thực chính là như thế, khi tội lỗi dẫn đến lòng tốt – tr.
373.
Cha cháu vẫn thường bảo ngay cả làm đau người xấu cũng là sai trái. Bởi vì họ không biết điều gì tốt hơn, bởi vì người xấu đôi khi cũng trở thành tốt…Tại sao người ta cứ muốn làm hại cha cháu ?... Cha có bao giờ ác với ai đâu.
Cha cháu vẫn thường bảo ngay cả làm đau người xấu cũng là sai trái. Bởi vì họ không biết điều gì tốt hơn, bởi vì người xấu đôi khi cũng trở thành tốt…Tại sao người ta cứ muốn làm hại cha cháu ?... Cha có bao giờ ác với ai đâu.
Cháu nói đúng. Cha cháu là
một người tốt. Nhưng đó lại là điều bác đang cố nói cho cháu biết đấy… Rằng trên
cuộc đời này có những người xấu và đôi khi vẫn cứ xấu mãi. Đôi khi cháu phải
chống lại chúng…
(Tr. 392 – 393)
Rốt cuộc, cuộc đời không phải là một bộ phim Hindu. Zendagi migzara, những người Afghan thích nói thế : Đời cứ
trôi đi, chẳng kể đến bắt đầu, kết thúc, kamyab,
nab-kam, khủng hoảng hay thanh thản,
luôn tiến về phía trước như một đoàn lữ hành ì ạch và bụi bặm của người du mục kochis – tr. 440.
Trầm lặng là thanh thản. Bình yên. Trầm lặng là vặn nhỏ cái nút ÂM LƯỢNG của
cuộc đời. Im lặng là ấn nút TẮT. Tắt
nó đi. Tắt tất cả - tr. 444-445.
(Nguyễn Bản dịch – NXB Phụ
nữ, công ty Nhã Nam, 2013)
Cám ơn VP !
Trả lờiXóa