Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

Trôi đi trong một đám mây


Thức giấc vào mỗi buổi sáng. Và đi khò khi đêm xuống. Ở khoảng giữa của sáng và tối,  một ngày trôi đi. Trôi đi trong một đám mây…

Con đường bị nước triều dâng ngập đến hơn nửa bánh xe. Tôi không rành rọt con đường này. Không biết mặt đường đoạn nào bằng phẳng, đoạn nào giăng sẵn những ổ gà. Nhưng tôi không thể dừng lại. Con đường kéo dài về đâu…

Khi soi gương tôi thấy một gương mặt cũ mèm. Đã nhìn hai mươi mấy năm qua. Sẽ nhìn hai mươi mấy năm nữa. Nhìn suốt cả cuộc đời. Chật vật yêu bản thân. Mỉm cười với từng sự khác biệt.

Thời gian đã bước vào cuối năm…

Mọi thứ của thời điểm hiện tại khởi đầu vào tháng ba năm ngoái. Đến nay vẫn dở dang. Nếu tất cả chỉ là một giấc mộng, hôm nay hãy là ngày cuối cùng. Nhưng tất cả sự nhạt nhẽo này đều nói lên vị chân thực của cuộc đời. Và cuộc đời thì còn dài, dài lắm…

Từng muốn viết vài dòng tạm biệt Giọt Lệ nhưng rồi nhận ra rằng chẳng có tạm biệt nào xảy ra. Vẫn nối được với nhau qua một đường truyền sóng. Khoảng cách xa bao nhiêu cũng trở nên gần gũi. Nhưng có gần gũi thế nào cũng vẫn xa biền biệt. Thế giới hạn hẹp những mênh mông vô cùng…  


Email của tôi chứa đầy thư quảng cáo. Làm thế nào mà một vài đơn vị kinh doanh này có thể có được địa chỉ mail của tôi? Tôi chẳng quan tâm đến lời mời gọi nào. Chỉ mua sách online tại một nhà sách trực tuyến. Hình như đang có chương trình khuyến mãi. Nhưng tôi còn có thời gian để mà đắm mình vào văn chương ư? Nếu tôi là một kẻ mộng mơ, sự mộng mơ ấy phải chết vào mùa xuân này. Nhưng rồi thì đời sống sẽ tiếp diễn như thế nào?

Vào khoảnh khắc tôi sinh ra và khoảnh khắc tôi chết đi, không có gì sáng giá để kể lại. Ở giữa hai khoảnh khắc đó, càng không.

Chỉ là có một cuộc đời trôi đi. Trôi đi trong một đám mây…

3 nhận xét:


  1. Nắng at 12/07/2011 09:44 am comment

    Chị ơi, trôi thế này, tốt hay không tốt nhỉ? Cứ như cái sự tẻ nhạt nghiễm nhiên bành trướng giữa thế tục, có lẽ là sự tẻ nhạt thú vị

    Trả lờiXóa

  2. Người không thích bon chen at 01/04/2012 12:41 pm comment

    Đọc xong chợt nhận ra đúng là cái khuôn mặt cũ rích mình đã nhìn bao nhiêu năm nay, và vẫn phải nhìn tiếp.

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Vi Phong at 02/01/2012 04:03 pm reply

      ừm, mình lúc nào cũng là cũ với mình nhất!

      Xóa

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...