Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2007

Búp bê Bắc Kinh - Xuân Thụ

Đôi khi tôi biết một người nào đó qua đời, và tôi buồn đau cho người chết và cho người thân của họ. Nhưng người chết đã không con nữa, và đã mang đi cùng với họ tất cả mọi ký ức, trong khi những người thân mà họ bỏ lại sau lưng một ngày nào đó cũng hết sầu thương và bắt đầu quen với cuộc sống mới không có mặt họ, những gợn sóng sẽ lan ra lan ra xa nữa cho đến khi chúng biến mất. Vào những lúc như vậy, một giác ngộ đã đến với tôi, rằng sống trên đời cũng không phải là một điều tuyệt đối cần thiết - tr. 101.

Người chân chính cần phải đấu tranh. Cuộc sống chân chính phải được bộc lộ hết mình. Giữa nhục nhã và nhân cách thì nên chọn nhân cách; giữa tồn tại và tự do thì hãy chọn tự do - tr. 179.

Tan đi như giấc mộng
Tôi thấy mình trong mắt người
Tan đi như giấc mộng, tôi lạc đường trong mộng
Dù cố tìm đến mấy, tôi cũng chẳng thấy được nào
Giấc mơ tôi bay đi, tất cả đều mơ hồ….
Trái tim nát vụn của tôi
Đã tan đi như giấc mộng… - tr. 193 - 194.

Thật ra, nguyên nhân duy nhất cho sự tan vỡ có thể chỉ là tình yêu hãy còn chưa đủ - tr. 200.


Vài người đã hỏi tôi mơ đến điều gì nhất, và một lô những thứ điên rồ liền lóe lên trong tâm trí: tiền bạc, việc làm, du lịch, nổi tiếng…nhưng tôi bảo rằng: “Tôi mong được trở lại tuổi thơ.” - tr. 250.

Chẳng có sự gần gũi hay hiểu nhau nào ta có thể có được qua điện thoại - cố mà hình dung ra cuộc sống của ai đó sau một tấm màn luôn là thứ làm bạn thấy bất lực và cô đơn - tr. 258.


Hãy bỏ mặc con người vào trong một môi trường họ không thích, họ không thể nào tránh khỏi tuyệt vọng; họ khát khao một cơ hội để giãy bày tình cảm của mình. Đó là điều tôi có thể hiểu - tr. 261.

Tôi có một trái tim không đáy
Con thuyền tôi bị rò
Thuyền tôi sắp chìm
Ai còn sức mạnh vươn lên
Còn bao năm ta sống trong tuổi trẻ
Tôi bước tới
Còn quay lại nhìn - tr. 286.

Bạn có giữ lấy khoảnh khắc hiện tại và vứt mọi e dè vào trong gió, hay dựa vào sức mạnh của mình mà giành lấy thành công, là thứ thắng lợi duy nhất mà bạn có thể hãnh diện? Làm thế nào một người bình thường biết được đâu là con đường đúng?
Phải có điều gì trên đời này còn quan trọng hơn chân lý; quan trọng hơn cảm xúc; quan trọng hơn tiền bạc; quan trọng hơn chính cuộc đời.
Điều đó là gì vậy? - tr. 288.

(Trác Phong dịch, NXB Văn học & Nhã Nam, 2005)

2 nhận xét:


  1. fibi at 05/29/2010 03:58 pm comment

    trái đất thì tròn, xoay theo chu kì, do đó, chẳng thể có cái nào cao hơn cái nào cả. cao hơn là trong mắt nhìn của người ta thôi. cuộc sống cũng vậy, chẳng có cái nào quan trọng hơn cái nào cả, quan trọng hơn là trong suy nghĩ và tình cảm của chính bản thân mình thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Vi Phong at 06/02/2010 12:05 pm reply

      Đây là câu trả lời sao? Đúng là chỉ có người sâu sắc như bà mới nghĩ ra được câu trả lời đơn giản ấy (Khen hay chê ấy nhỉ )

      Xóa

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...