Tôi nhìn N và đính chính: “Chỉ là hỗ trợ tạm thời”. Và tôi hỏi:
“Có gần chỗ em ở không?”
N gật đầu, cười cười.
Tôi không rõ N vui hay không vui về điều đó. Chúng tôi không
nói gì thêm. Nhưng nếu tôi đúng, có lẽ N không vui như có thể vui vì được gần
nhà.
Bất giác tôi muốn cảm ơn N, vì em đã không quá vui.
Người khác, thì vui như chim sổ lồng…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét