Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2016

Tình yêu của chúng ta

 
1.

A yêu B khi cả hai vừa vào trung học, lớp 10, bậc phổ thông.

A hiện đại, đào hoa trong khi B là cô gái có khuynh hướng truyền thống, bảo thủ. Để có được cái gật đầu của B, A kiên trì theo đuổi cô bé một năm ròng. Cả lớp bàn tán, tình yêu của họ không sống sót nổi sau hai tháng. Nhưng hai năm sau và bốn năm tiếp theo, A và B cùng vào đại học, mỗi người một trường, họ vẫn yêu nhau.

Sau khi tốt nghiệp, B vào làm cho một công ty quảng cáo, A được cử đi tu nghiệp ở xứ sở sương mù trong hai năm. Khi quay về, cậu cầu hôn B nhưng B từ chối. Lá số tử vi nói cô phải lập gia đình sau năm hai bảy tuổi, nếu không, sẽ trải ít nhất hai lần đò. “Đợi em ba năm”, cô nói. A ô kê và tìm cách giải phóng đám tinh trùng của mình, như thi thoảng cậu vẫn làm. Để giữ sự trong trắng cho bạn gái, cậu nghĩ đó là lý do chính đáng, việc ngủ với những cô nàng dễ dãi hoặc đôi khi, với gái làng chơi chỉ là vấn đề sinh học.

B phát hiện sự thật. Cô hét lên kinh tởm trong khi A giải thích và cầu xin cô tha thứ. Rồi họ làm hòa, sau vài lần B hét vào mặt A và cậu cầu xin cô tha thứ. Nhưng B như trở thành con người khác, khó chiều chuộng, hay cáu gắt và ưa tỏ ra cay đắng. A chán ngán. Đám tinh trùng không được giải phóng lại vẫn không ngừng hành hạ cậu. Cậu nói lời chia tay. B sốc và chìm trong đau khổ.

Sau hai năm, B tình cờ gặp lại T, người bạn thời thơ ấu. T vừa chia tay người yêu. Họ hẹn hò rồi cả hai cảm thấy đối phương là người mình tìm kiếm bấy lâu. Họ lấy nhau. B thường kể về tình yêu với T, nhuốm màu thần tiên: kéo dài từ thời học mẫu giáo, từng lạc nhau giữa biển người để rồi gặp lại ở tuổi hai bảy, hai trái tim vẫn mãi đập chung một nhịp. B xóa sổ A trong câu chuyện. Một năm sau ngày cưới, cô sinh bé trai đầu lòng.

A, về phần mình, cặp kè với cơ số phụ nữ, sau đám cưới B ít lâu, kết hôn với một phụ nữ hơn cậu hai tuổi. Hai năm sau, anh làm cha một bé gái.

2.

Hai mươi tuổi, C có mối tình đầu.

Trên chuyến tàu Bắc Nam xuyên qua cái nóng bỏng rát của mùa hè, vì chứng say xe, C vật vờ, trôi nổi như bóng ma. Ngồi chung khoang, D tận tình chăm sóc cô. Hai ngày một đêm bên nhau, họ phát hiện, không chỉ cùng quê, họ còn học chung một trường đại học. D có giọng nói thanh khan nhỏ nhẹ và óc hài hước. Anh thường làm C phá lên cười dù bình thường tính cách cô có phần nghiêm nghị.

D trọ học ở gần trường, một mình trong khi C ở cùng đám bạn gái. Do vậy lẽ thường cô hay đến chỗ anh thay vì ngược lại. Cô nấu nướng và thi thoảng giặt giũ cho D. D thường mua hoa tặng cô và nhắn tin cho cô mỗi tối, nội dung thường là chúc ngủ ngon và nói rằng anh yêu cô, mãi mãi.

C không phải loại con gái dễ dãi. Nhưng cô không có tí kinh nghiệm tình trường nào. Trong tình yêu, nam cũng như nữ, có nỗi nhớ nhung và những khao khát hướng về người mình yêu. Chẳng bao lâu, C để D hôn hít, vuốt ve và sờ soạng qua lớp áo ngoài. Rồi một lần cô để anh đi xa hơn.

Bấy giờ là tháng mười, và trong một buổi chiều mưa rầu rĩ, P đến lớp học và tìm gặp C. P nói mình và D đã yêu nhau hơn hai năm, rằng có vẻ D đang lừa dối cả P và C. C không tin vào tai mình. Cô tìm D nhưng D lẩn tránh. Anh nhắn tin nói lời xin lỗi và nói rằng mình không thể chọn lựa, anh yêu C và cũng yêu P.

C và P ngập trong nước mắt nhưng họ quyết tâm rời bỏ D. Đó là một tên khốn, hai cô gái kết luận, rùng mình vì những yêu đương ngọt ngào hắn đã dành cho mình, hệt một sự sao y. Rồi cả hai phát hiện bị trễ kinh và lại chìm trong nỗi sợ mang thai. Dắt díu nhau đi mua que thử, họ phớt lờ cái nhìn của trình dược viên qua lớp khẩu trang kín mít và thở phào khi kết quả âm tính.

Sau đó ít lâu, P quay lại với D.

C, đau khổ một thời gian, gầy rộc và mắc chứng sợ đàn ông, khi mùa xuân đến, cô theo chuyến tàu Bắc Nam về thăm nhà và biết V vẫn trồng cây si mình từ năm mười sáu tuổi đến nay. Cô cảm động và nhận lời làm bạn gái của anh.

Khi C trở lại trường học, nỗi nhớ thương của hai trái tim được nối dài qua sóng điện thoại và một lần, sau cuộc gọi bảo cô, “Anh có quà cho em. Em ra cửa nhận đi”, V khiến C sửng sốt khi trông thấy anh ở ngay lối vào, với nụ cười lấp lánh và vòng tay rộng mở.

Họ bắt xe đi Vũng Tàu và trải qua hai ngày cuối tuần bên nhau. C, lo lắng vì mình không còn trinh tiết và bắt đầu sợ hãi tình yêu của V rốt cuộc chỉ là một trò bịp, rằng cái anh muốn chỉ là ngủ với cô, hầu như không cười nổi trong suốt chặng đi. Họ thuê phòng nghỉ ở Bãi sau và khi màn đêm buông xuống, đối mặt với sợ hãi của mình, C né tránh nụ hôn của V. V lặng lẽ choàng tay ôm cô từ sau lưng và thầm thì: “Những gì anh muốn chỉ là được nhìn thấy em và ôm em mà thôi”. Một khoảng lặng rồi anh nói: “Em ngủ đi nhé, anh sẽ dạo biển đêm”. V để C lại một mình, mua mấy lon bia và hòa vào đám du khách đang đốt lửa trại. Khi C đi tìm V và nhập bọn, mọi người trêu chọc họ là vợ chồng son. Rồi hôm sau, cô và anh chẳng rời phòng nghỉ cho đến giờ xe chuyển bánh về Sài Gòn.

C ra trường, trúng tuyển công chức thành phố và tìm mọi cách xin thuyên chuyển công tác để được gần V. Họ có kế hoạch kết hôn nhưng cùng năm, V có tên trong danh sách được cấp học bổng du học của tỉnh. “Đó là vinh dự của gia đình”, mẹ anh hãnh diện. Trong khi C thất vọng nhưng cô biết không thể ngăn cản con đường sự nghiệp của V. “Sau ba năm, anh sẽ quay về và cưới em. Em là mối tình đầu của anh. Anh yêu em từ lúc còn là một cậu nhóc, không một điều gì có thể thay đổi tình yêu ấy”, V nói và trấn an cô bằng một lễ đính hôn đơn giản. Ngày tiễn V, C hứa sẽ chờ anh nhưng trong cô rợp nỗi lo anh sẽ không quay về. 

Nhịp sống ở tỉnh lẻ đều đặn trôi qua. Thi thoảng, C nhận lời ăn tối và xem phim với H, lớn hơn cô vài tuổi, làm cùng cơ quan. H hỏi cô “Em tính đợi V thật à?” Cô đáp mơ hồ: “Cuộc sống tiếp diễn, em vẫn phải sống” và cho phép H choàng tay qua vai mình. 

Ở Nhật, V chậm lại một năm vì buộc phải tái học ngoại ngữ. Sau đó anh tự ý bỏ ngang ngành đang học và theo đuổi một ngành khác. “Nó khó và có học được thì sau này cũng không kiếm được bao nhiêu tiền”, V giải thích với C. Việc học của anh như kéo dài vô hạn định. Và đến một lúc, V không còn ý định về nước. Khi C hỏi V về ước hẹn ngày xưa, anh im lặng. 

Thời gian ngắn sau, C lấy H.

1 nhận xét:

From The Day with Love

Từ ngày 7.7 đến nay, tôi bán được 24 cuốn sách. Một con số cụ thể nhưng vô cùng trừu tượng. Tất cả những người mua đều là người que...