Phần lớn chúng ta đóng đinh mình vào một cái gì đó có vẻ bất biến nhưng lại ngoài con người mình. Ở con người ngoài mình, chúng ta vật lộn, thắt và gỡ, những mối dây ràng rịt tưởng chắc nhưng lại chóng phai -tr. 61.
Tình yêu đôi khi chết đi hoặc khôi phục chỉ bởi bằng chính con người đó. Không có người thứ hai - tr. 62.
Đàn bà, xét về một khía cạnh nào đó vẫn thuộc về kỷ niệm. Chúng tôi sống và không cách gì thoát khỏi kỷ niệm, kỷ niệm cứ như muốn mắc vào thịt da của chúng tôi. Cuộc sống của chúng tôi gần như không có gì khác ngoài kỷ niệm mà mình hằng có. Chúng tôi lớn lên và kỷ niệm bám đuổi theo, như một tay thợ săn truy đuổi xác chết vậy. Khi phanh phui kỷ niệm, chúng tôi mới hả dạ hả lòng - tr. 110.
Mỗi thời điểm, con người có một cách lựa chọn riêng, nhưng tiêu chuẩn của sự lựa chọn đó lại hoàn toàn giống nhau. Thực ra thì bản thân sự lựa chọn của mỗi người đã là duy nhất. Họ chỉ bớt đi phần tự cho là lỗi của quá trình lựa chọn trước, nhưng lại giữ lại gần như nguyên vẹn cái cũ ở một góc nhìn khác. Cuối cùng thì, cái cũ đã bị lặp lại - tr. 140.
Sự yêu thương, không giống như một sự mất đi. Chúng ta không tìm thấy ở đây, hoặc chúng ta bị tước đoạt ở đây, thì không có nghĩa chúng ta sẽ không tim thấy ở một nơi nào khác. Rồi thì nó sẽ tìm thấy. Đừng nghĩ cuộc sống quá rộng đến mức người ta sẽ bỏ quên chúng - tr. 151.
Sự cô đơn làm cho chúng ta không có nơi nương tựa - tr. 153.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét